NGUYÊN
TẮC DƯỠNG SINH MÙA ĐÔNG
Phép dưỡng sinh là một trong những di sản
quý giá của y học cổ truyền phương Đông. “Dưỡng” là nuôi dưỡng, bảo vệ ; “sinh”
là sự sống, mạng sống ; dưỡng sinh còn gọi là “bảo sinh”, “nhiếp sinh”, “đạo
sinh”...chính là những hoạt động tích cực của con người nhằm thích nghi ngày
càng tốt hơn với môi trường tự nhiên và xã hội để gìn giữ, bảo vệ và nâng cao
sức khoẻ, kéo dài tuổi thọ. Một trong những nguyên tắc chung hết sức quan trọng
của phép dưỡng sinh là phải “thuận theo tự nhiên”, mà tự nhiên lại có bốn mùa,
cho nên trong mỗi mùa lại có những nguyên tắc riêng mà con người phải tuân thủ
nghiêm ngặt nếu như muốn thu được hiệu quả thực sự. Vậy, trong mùa đông, phép
dưỡng sinh cần chú ý những gì ?
1. Thu đông dưỡng âm : Đây
là nguyên tắc dưỡng sinh cơ bản của hai mùa thu và mùa đông căn cứ vào quy
luật thay đổi âm dương trong giới tự nhiên và nhân thể đã được bàn đến trong “
Nội kinh”, y thư cổ đại nổi tiếng của y học cổ truyền phương Đông. Cổ nhân
cho rằng, con người tương ứng với trời đất, sinh mệnh của con người cũng giống
như vạn vật trong thế giới tự nhiên, là kết quả của sự kết hợp giữa âm khí và
dương khí, âm khí có tác dụng dưỡng ẩm
cơ thể, thúc đẩy sự sinh trưởng phát dục và sự sinh sôi nảy nở của vạn vật.
“Dưỡng âm” tức là dựa vào đặc tính âm khí hướng nội và tiềm tàng bên trong cơ
thể làm cho âm khí tích tụ và tiềm phục bên trong. Mùa đông là quãng thời gian
âm khí thịnh nhất, thực vật tự thu mình, động vật chìm vào giấc ngủ đông, cơ
thể con người nếu muốn có được sự tương thích với âm khí trong giới tự nhiên
thì cần phải làm cho âm khí trong cơ thể không ngừng được bổ xung và duy trì.
“Dưỡng âm” có thể hiểu theo các góc độ : (1) Thuận âm : tức là nuôi dưỡng duy trì âm khí trong tâm và trong cơ
thể dựa theo đặc tính thu tàng âm khí. Cần phải giữ cho tinh thần yên tĩnh thoả
mái, vui vẻ, lạc quan, tránh lo âu buồn phiền, nên ngủ sớm dậy muộn. Trong hoạt
động hàng ngày cần tránh để da tiếp xúc quá nhiều với không khí lạnh khiến cho
các lỗ chân lông mở rộng, quần áo mặc phải đủ ấm và mềm mại để âm khí có thể
tích trữ trong cơ thể, ngoài ra còn có thể uống thuốc để nuôi dưỡng bù đắp
lượng dương khí thiếu hụt. (2) Hộ
âm : có nghĩa là bảo vệ âm khí, tránh làm cho âm khí bị tổn thương hay
thiếu hụt quá nhiều. Nói về chuyện sinh hoạt vợ chồng, cổ nhân có câu “ xuân
nhất, hạ nhị, thu nhất, đông vô”, ý muốn nhắc nhở mọi người rằng trong mùa
đông, âm khí trong cơ thể rơi vào trạng thái tiềm ẩn, bởi vậy nên hạn chế việc
quan hệ tình dục để tránh tổn thương âm khí. Mặt khác, trước cái lạnh của mùa
đông, mọi người chỉ chú trọng đến sự dễ chịu trước mắt bằng cách lấy cái nóng
để xua tan đi cái lạnh mà quên mất rằng trong cơ thể chúng ta vẫn tiềm ẩn dương
khí, dương khí thịnh cả trong lẫn ngoài cơ thể khiến âm khí bên trong bị tổn thương.
Bởi vậy, trong quá trình ăn ở sinh hoạt, mọi người cần chú ý bảo vệ âm khí
trong nội tạng cơ thể, ví dụ mặc áo, đắp chăn không nên quá dày, không nên ăn
hoặc uống các đồ quá nóng, nếu không sẽ làm tổn thương âm khí bên trong cơ thể.
(3)
Tư âm tiềm dương : Dưỡng âm
trong mùa đông có ảnh hưởng trực tiếp tới sức khoẻ cơ thể vào mùa xuân, nó là
cơ sở để dưỡng dương trong mùa xuân. Dưỡng âm trong mùa đông lấy việc dưỡng thận làm cơ sở, nếu làm trái
với quy luật này, không những làm tổn thương thận khí mà còn làm cho can khí
thiếu chất bồi bổ, dẫn đến các chứng bệnh như bại liệt, hôn mê vào mùa xuân.
Dưỡng âm trong mùa thu và mùa đông, làm sung mãn âm khí là cách duy nhất để
dương khí được tiềm tàng.
2. Xua đi giá lạnh bằng ôn nhiệt : Vào
mùa đông, nhiệt độ không ngừng xuống thấp, thêm vào đó là những đợt không khí
lạnh tăng cường làm đảo lộn cuộc sống thường nhật của con người, khiến cơ thể
mất đi sự cân bằng sinh lý, khả năng đề kháng chống lại bệnh tật suy yếu, dễ dẫn
đến mắc các chứng bệnh. Thời tiết quá lạnh có tác động rất lớn đến sức khoẻ của
con người, bởi vậy, vào mùa đông chúng ta nên chú ý giữ ấm cho cơ thể, tránh để
cơ thể tiếp xúc với không khí lạnh. Nên ngủ sớm dậy muộn, chịu khó phơi nắng,
quần áo mặc đủ ấm và mềm mại, đội mũ giữ nhiệt tránh cho nhiệt của cơ thể bị
khuếch tán, ăn nhiều đồ ăn nóng để tăng nhiệt lượng, dinh dưỡng và nâng cao
sức chịu rét cho cơ thể. “Dưỡng âm” tức là phải tăng cường âm khí cho cơ thể,
âm khí và tính “hàn” lại thống nhất với nhau, điều này có vẻ mâu thuẫn với nguyên
tắc tránh rét. Ở đây chúng ta cần phân biệt rõ sự khác nhau giữa âm khí và khí
lạnh. Âm khí là yếu tố không thể thiếu trong cơ thể, là cơ sở vật chất trong sự
sống của con người, nó có thể bổ xung cho máu của cơ thể, còn khí lạnh là chỉ
hàn tà quá mạnh, nó có thể làm tổn thương dương khí trong cơ thể, người xưa gọi
đó là “âm thắng tắc dương bệnh”. Dưỡng sinh trong mùa đông, một mặt cần phải
chú ý duy trì âm khí trong cơ thể luôn trong trạng thái bình thường, mặt khác,
cần dùng phương pháp ôn nhiệt để xua đi tà khí xâm nhập vào cơ thể, bởi vậy,
“dưỡng âm” và “tựu ôn tị hàn” hoàn toàn không mâu thuẫn với nhau mà thống nhất
trong một chỉnh thể.
3. Dưỡng thận trong mùa đông : Thận
và mùa đông có mối quan hệ rất mật thiết, danh y Trương Cảnh Nhạc đã chỉ ra
rằng: “Dĩ đông hàn chi khí dĩ dưỡng thận” có nghĩa là thận thuộc hành thuỷ
trong ngũ hành, khi thời tiết chuyển sang lạnh, cơ thể con người thường phát
sinh các bệnh về thận. “Thận” là khái niệm được dùng phổ biến trong Đông y, nó
có quan hệ với quả thận trong y học hiện đại, tuy nhiên “thận” trong đông y và
“thận” trong tây y không hoàn toàn đồng nhất. Xét về mặt hình thái, “thận”
trong đông y và “thận” trong tây không có điểm gì khác nhau, tuy nhiên xét về
mặt chức năng, “thận” trong đông y có những đặc thù riêng và rộng lớn hơn
nhiều. Theo quan điểm của đông y, thận có 2 chức năng chính : thứ nhất, thận
thúc đẩy sự sinh trưởng, phát dục và sinh sản của cơ thể, hay còn được gọi là
“thận chủ tàng tinh” ; thứ hai, thận điều tiết hoạt động trao đổi chất và sinh
lý trong cơ thể, chức năng này được thực hiện thông qua thận âm và thận dương.
Chức năng chủ yếu của thận dương là thúc đẩy quá trình cung cấp nhiệt, vận
động, hưng phấn và hoá khí của cơ thể. Để nhấn mạnh tính quan trọng của thận
dương, các nhà y học cổ đại đã đặt cho nó những cái tên như: “chân dương,
nguyên dương, chân hoả”, đồng thời họ thường dùng mặt trời để ví với thận
dương, điều này chứng tỏ thận dương rất được các nhà y học thời xưa coi trọng.
Nếu dương thận yếu, quá trình trao đổi chất trong cơ thể sẽ diễn ra yếu ớt dẫn
đến hiệu quả sản sinh nhiệt kém. Cơ thể có cảm giác sợ lạnh, chân tay giá, tinh
thần ủ rũ, phản ứng chậm, đó là biểu hiện của “hoả lực bất túc”. Thận âm có tác
dụng giữ ẩm và dưỡng ẩm cho cơ thể. Các nhà y học cổ đại gọi đó là “chân âm”,
“nguyên âm” hoặc “chân thuỷ”, tác dụng của thận âm và thận dương trái ngược
nhau, chi phối nhau, chúng có tác dụng điều tiết hoạt động bài tiết và chức
năng cũng như duy trì hoạt động bình thường của cơ thể. Ngoài ra, đông y cho
rằng, khi thận chủ bài tiết nước, thận âm mở thận dương hợp, âm dương cân bằng,
dịch niệu bài tiết một lượng vừa phải, trái lại, khi âm dương mất cân bằng sẽ
dẫn đến hoạt động bài tiết diễn ra không bình thường, âm thận dương suy sẽ làm
cho dịch niệu sản sinh ra nhiều.
Dưỡng thận trong mùa
đông và hành “thuỷ” có mối quan hệ mật thiết, trung tâm của việc dưỡng thận đó
là thận thuỷ. Sự trao đổi chất diễn ra yếu, hoạt động sản sinh nhiệt kém, năng
lượng sản sinh ra ít, tinh thần ủ rũ, lưỡi nhạt... là những biểu hiện của thận
hư. Dưỡng thận vào mùa đông là quan điểm truyền thống của Đông y trong việc
dưỡng sinh đảm bảo sức khoẻ, dưỡng thận vào mùa đông không những có thể phòng
chống một số bệnh phát sinh mà còn có thể tăng cường sức khoẻ cơ thể. Bởi vậy
vào mùa đông, trong các hoạt động thường ngày, trong sinh hoạt vợ chồng và châm
cứu chữa bệnh cần chú ý điều dưỡng thận.
4. Dưỡng sinh các tạng phủ khác trong mùa
đông : Theo quan điểm của đông y, tinh khí ngũ tạng thay
đổi theo thời tiết và biến đổi theo chu kỳ, vào mùa đông, hai tạng thận và gan
hoạt động mạnh làm cho tinh khí thận sung mãn nhất, tinh khí gan bắt đầu tăng.
Trái lại, trong mùa đông, tinh khí tạng phổi bắt đầu suy giảm, tinh khí tạng tì
giảm một cách rõ rệt, tinh khí tạng tim giảm xuống giới hạn thấp nhất, bởi vì
lúc này các tạng tim, phổi, lá lách ở trạng thái yếu, trong đó tạng gan và tạng
lá lách yếu nhất. Điều này có quan hệ tới lý luận “ngũ hành sinh khắc” trong
Đông y. Mùa đông tương ứng với hành thuỷ, thận thuộc hành thuỷ, do vậy thận khí
sung mãn nhất vào mùa đông, thuỷ khắc hoả, hoả lại ứng với tạng tâm bởi vậy
tạng tâm yếu nhất ; thuỷ sinh mộc, gan thuộc hành mộc bởi vậy can khí tương đối
mạnh, mộc khắc thổ, tạng tỳ lại thuộc hành thổ, vì thế tạng tuỵ tương đối yếu.
Dưỡng sinh trong mùa
đông, ngoài việc chú ý tới tạng thận và gan ra còn phải thường xuyên bổ trợ cho
tâm và tỳ. Tâm khí yếu vào mùa đông là một trong những cơ chế “dương khí tiềm
phục”, bởi vậy không nên ăn quá nhiều các loại thực phẩm có tính sinh nhiệt.
Trong mùa đông, dưỡng sinh không đúng phương pháp có thể làm ảnh hưởng tới mối
quan hệ giữa tạng thận và tạng tâm. Bình thường, tâm hoả ở mức cao cần hạ thấp
xuống dưới mức thận hoả, thận hoả ở mức thấp sẽ tăng lên trên mức tâm hoả để
duy trì các chức năng sinh lý trong cơ thể con người. Đây cũng chính là nguyên
tắc “ tâm thận tương giao”, nếu mối quan hệ này bị phá vỡ sẽ làm thận tích nước
hoặc sinh ra các chứng bệnh khác. Bởi vậy, dưỡng sinh trong mùa đông còn cần
phải chú ý làm hài hoà mối quan hệ giữa hai tạng tâm và thận. Đông y cũng cho
rằng phổi làm chủ quá trình thở khí, thận làm chủ quá trình nạp khí, phổi là
thượng nguồn của nước, thận chủ trì quá trình lọc và thay thế nước, thận và
phổi có mối quan hệ khá mật thiết trên hai phương diện này. Bởi vậy, dưỡng thận
vào mùa đông cần phải chú ý điều dưỡng phổi, bổ trợ âm khí để tránh phát sinh
các chứng bệnh do mất cân bằng giữa phổi và thận như hen xuyễn, phù thũng…
5. Dưỡng sinh trong Đông chí : Đông
chí là thời khắc chuyển giao âm khí và dương khí trong giới tự nhiên, nếu môi
trường bên ngoài ở vào trạng thái không ổn định, quá trình vận hành khí huyết
âm dương tất yếu sẽ phát sinh những biến đổi tương ứng. Bồi bổ trong những ngày
đông chí đã trở thành thói quen truyền thống dân gian, khi cơ thể được bồi bổ,
các chất dinh dưỡng sẽ chuyển hoá thành năng lượng và được tích trữ trong cơ
thể. Đông chí là thời điểm chuyển giao khi âm khí lên tới đỉnh điểm, dương khí
bắt đầu hình thành, bởi vậy tầm bổ vào lúc này rất có lợi cho hoạt động sinh
sôi phát triển dương khí trong cơ thể, tạo cơ sở để duy trì sức khoẻ cơ thể
trong năm tới. Từ đó có thể thấy Đông chí có ý nghĩa hết sức quan trọng trong
hoạt động dưỡng sinh vào mùa đông.
Hoàng Khánh Toàn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét