ĐÔNG Y VÀ CHUYỆN GIẤC NGỦ
Dân gian ta
có câu : “Ăn được ngủ được là tiên, kém ăn kém ngủ mất tiền thêm lo”. Người
Trung Hoa xưa cũng nói : “Không cần thuốc tiên, chỉ cần một giấc ngủ ngon, tỉnh
dậy sảng khoái không khác gì thần tiên”. Điều đó nói lên vai trò hết sức quan
trọng của giấc ngủ đối với sự sống và sức khỏe của con người. Từ xa xưa, y học
cổ truyền phương Đông cũng rất coi trọng vấn đề này, coi giấc ngủ là bạn đồng
hành của sức khỏe, là một trong hai nhiệm vụ lớn nhất của phép dưỡng sinh cùng
với chuyện ăn uống. Sách Dưỡng sinh tam yếu,
một trong những trước tác nổi tiếng về dưỡng sinh đã viết : “Giấc ngủ là niềm
vui lớn nhất của đời người”, “giấc ngủ là liều thuốc bổ của tự nhiên”.
1. Giấc ngủ là gì ?
Trước hết,
đông y cho rằng sự thay đổi giấc ngủ của con người lấy sự vận hành của doanh
khí và vệ khí làm cơ sở, nhất là vệ khí. Đây là hai thứ vật chất cùng nguồn mà
khác dòng. Dinh khí là là tinh khí của đồ ăn thức uống, bắt nguồn ở tỳ vị mà
ra, thuộc âm, tính nhu nhuận nên đi trong lòng mạch. Vệ khí là thứ khí mạnh
trong trong đồ ăn thức uống, thuộc dương, tính cương cường lưu lợi nên đi ở
ngoài lòng mạch. Nghiên cứu quy luật vận hành của vệ khí người ta thấy nó có
quan hệ mật thiết với việc ngủ thức đúng giờ của con người. Sách Nội kinh linh khu thiên Vệ khí hành viết : “Dương chủ ngày, âm
chủ đêm. Sự vận hành của vệ khí một ngày một đêm là 50 vòng, ban ngày vận hành
25 vòng ở dương, ban đêm vận hành 25 vòng ở âm. Cho nên, hết âm thì dương xuất
hiện ở mắt, mắt mở thì khí chạy lên đầu, từ cổ xuống đường kinh Túc thái dương,
vì vậy người ta ngủ thức có lúc sớm lúc muộn vậy”, hai chữ “mở mắt nghĩa là thức
dậy. Sách Linh khu thiên Dinh vệ sinh hội cũng viết : “Vệ khí vận
hành 25 lần ở âm, 25 lần ở dương, phân chia đêm ngày, khí dương vận hành thì thức,
khí âm vận hành thì ngủ”. Sách Linh khu đại
hoặc luận viết : “Người bị bệnh không ngủ được vì vệ khí thường ở dương nên
khí dương thịnh, vệ khí không thường ở âm nên âm hư, vì vậy mà không ngủ được”,
điều này nói rõ nguyên nhân mất ngủ là do vệ khí không vào âm được.
Thứ đến,
đông y cho rằng, giấc ngủ là kết quả của sự giao hòa âm dương. Sách Nội kinh linh khu thiên Khẩu vấn viết : “Âm khí hết mà dương khí
thịnh thì thức, dương khí hết mà âm khí đầy thì ngủ vậy”. Điều đó có nghĩa là,
con người sau một ngày hoạt động, khí dương suy yếu, cần phải được nghỉ ngơi.
Khi mặt trời mọc, âm khí suy, dương khí thịnh thì con người thức dậy. Khí âm
dương thịnh suy thay đổi theo ngày đêm của tự nhiên, do đó mà có thức có ngủ.
Thức thuộc dương, là chủ của khí dương, ngủ thuộc âm, là chủ của khí âm.
2. Giấc ngủ có ý nghĩa như thế nào ?
Theo đông
y, giấc ngủ chính là một trong những nhân tố hết sức quan trọng để duy trì cân
bằng âm dương trong nhân thể. Ban ngày thức là dương, ban đêm ngủ là âm, ngày
đêm âm dương cân bằng thì mới đem lại sức khỏe sinh lý cho con người. Nhờ đó mà
cơ thể mới mới sinh trưởng đầy đủ, các tạng phủ được nghỉ ngơi, giải trừ mệt mỏi,
khôi phục sức khỏe sau một ngày hoạt động và làm việc mệt mỏi. Nếu dương thịnh
gây mất ngủ, âm thịnh gây ngủ nhiều, vệ khí vận hành trái thường đều trái với
quy luật của tự nhiên, khiến khí huyết, cơ quan tạng phủ, đặc biệt là tạng tâm và
não, lâm vào tình trạng rối loạn tù đó là khởi nguồn phát sinh các tật bệnh
khác nhau.
3. Thời gian ngủ bao nhiêu là đủ ?
Điều này phụ
thuộc vào rất nhiều yếu tố như độ tuổi, thể chất, nghề nghiệp...Ví như, trẻ sơ
sinh có thời gian ngủ dài nhất, cần khoảng 20 giờ trong một ngày, trẻ từ 1 đến
2 tuổi cần khoảng 16 giờ, từ 3 đến 4 tuổi cần khoảng 14 giờ, từ 5 đến 7 tuổi cần
khoảng 12 giờ, từ 8 đến 12 tuổi cần khoàng từ 9 đến 11 giờ, từ 16 đến 20 tuổi cần
từ 8 đến 9 giờ, người lớn cần 7 đến 8 giờ là đủ, người trên 60 tuổi cần kéo dài
thời gian ngủ, người 60 đến 70 tuổi cần ngủ mỗi ngày 9 giờ, người từ 70 tuổi đến
90 tuổi cần ngủ 10 giờ, người trên 90 tuổi cần ngủ mỗi ngày từ 10 đến 12 giờ...
Hay như, thể
chất khác nhau thì thời gian ngủ cũng không giống nhau. Sách Hoàng đế nội kinh viết : “Hoàng đế hỏi
Du Chi Bá rằng: người ngủ nhiều khí của họ ra sao ? Chi Bá đáp : người có dạ
dày to mà da khô ráp, dạ dày to thì vệ khí lưu lại lâu, da khô ráp thì cơ bắp
không lỏng, vệ khí vận hành chậm, ở âm lâu, vệ khí không tinh thì buồn ngủ, nên
thường ngủ nhiều vậy. Nếu dạ nhỏ, da mềm nhẵn thì vệ khí lưu lại ở dương lâu,
nên ngủ ít vậy”. “Dạ dày to” mà Chi Bá nói là chỉ người béo, “dạ dày nhỏ” là chỉ
người gầy. Trên thực tế, người béo thường ngủ nhanh và nhiều hơn người gầy.
Có nhiều
người nghĩ rằng, ngủ nhiều thì hẳn có lợi cho sức khỏe, nhưng thực chất không
phải như vậy. Đông y cho rằng : ngủ lâu thương tổn đến khí, vì ngủ lâu khí huyết
khó lưu thông, công năng hoạt động của các tạng phủ bị suy giảm, khiến cho sức
khỏe giảm sút, cơ thể dễ phát sinh bệnh tật.
4. Khi ngủ dùng gối như thế nào cho hợp lý ?
Nhiều người
cho rằng, ngủ gối đầu cao là tốt như phương ngôn có câu “gối cao hết buồn”,
nhưng thực tế không phải như vậy. Bởi lẽ, khi ngủ gối đầu quá cao sẽ làm cho đầu
và thân người có góc gập lớn, ảnh hưởng đến giấc ngủ, gây co cứng cơ ở cổ và
gáy tạo điều kiện thuận lợi cho quá trình thoái hóa cột sống cổ phát triển
nhanh và nặng hơn. Song, gối quá thấp cũng không phải là tốt vì dễ gây nên tình
trạng huyết ứ, mắt và mặt dễ bị sưng phù, giấc ngủ nhiều mộng mị. Sách Lão lão hằng ngôn đã viết : “Độ cao thấp
khi gối đầu, khi nằm ngửa cần gối cao bằng một nắm tay, khi nằm nghiêng cần gối
cao một nắm tay rưỡi, độ cao cụ thể còn phải dựa vào hình thể cá nhân mà quyết
định”.
Về độ cứng
của gối, sách Lão lão hằng ngôn cũng
khuyên : “Chớ dùng gối cứng”, vì khi dùng gooid cứng, diện tích tiếp xúc với đầu
nhỏ, áp lực tăng lên khiến da đầu dễ bị tổn thương, nhưng nếu gối quá mềm sẽ
khó giữ được độ cao nhất định, cơ cổ dễ mỏi, ảnh hưởng đến hô hấp, rất bất lợi
cho giấc ngủ. Hơn nữa, gối ngủ cần dài hơn một chút đùng như sách Lão lão hăng ngôn viết : “Người già khi
ngủ cũng cần gối dài”, vì gối dài sẽ tự do thoải mái trở mình mà không lo đầu
rơi khởi gối, tư thế nằm luôn được thoải mái.
Về ruột gối,
đông y cho rằng cùng là một nhân tố ảnh hưởng không nhỏ đến chất lượng giấc ngủ.
Từ xa xưa, cổ nhân đã chú ý tới việc nhồi ruột gối bằng các lá cỏ, bông vải để
có được độ mềm thích hợp và phát huy tác dụng phòng chống bệnh tật cảu các dược
liệu, phương pháp này được gọi là “Dược chẩm liệu pháp” (gối thuốc). Ví như,
dùng cỏ thơm, hoa cúc dại hoặc bã trà phơi khô làm ruột gối rất có lợi cho giấc
ngủ. Ruột gối bằng vỏ kiều mạch có độ cứng thích hợp, tính đàn hồi vừa phải,
đông ấm hè mát. Ruột gối bằng bông thì giữ nhiệt, mùa đông thì ấm áp nhưng mùa
hè thì những người bị cao huyết áp, can hỏa vượng chớ nên dùng. Ruột gối bằng vỏ
đậu xanh dùng vào mùa hè thì rất thích hợp vì có tác dụng tỏa nhiệt, vừa trị
đau đầu lại làm sáng mắt. Nhà dược học trứ danh Lý Thời Trân có ghi lại cách
làm “gối sáng mắt” trong Bản thảo cương mục
: “Vỏ khổ kiều, vỏ đậu xanh, vỏ đậu đen, quyết minh tử, hoa cúc làm ruột gối
có tác dụng làm sáng mắt”. Tương tự như vậy, sách Diên niên bí lục có ghi chép về “gối hoa cúc”, sách Tuân sinh bát tiên viết về “gối từ thạch”
đều có tác dụng làm sáng mắt và an thần.
5. Tư thế nằm ngủ ra sao để có lợi cho sức khỏe ?
Thông thường, người ta không thể giữ mãi
một tư thế ngủ suốt đêm, kết quả thống kê cho thấy: mỗi đêm, người ta thường
trở mình từ 20 - 45 lần. Tuy nhiên, theo thói quen, mỗi người vẫn có một tư thế
nằm ngủ chủ đạo, có người nằm thẳng đơ, có người thích nằm sấp úp mặt vào gối,
có người nằm co như con tôm hoặc nằm giang tay duỗi chân hoặc khoanh tay lên
ngực mà ngủ. Vậy, tư thế nằm ngủ nào là có lợi nhất cho sức khoẻ?
Dân gian có câu: “Đứng như tùng, ngồi như
chuông, nằm như cung”, nghĩa là dù bất cứ trong trạng thái nào người ta cũng phải
giữ được cho mình một tư thế tốt nhất. Trong sách Luận ngữ, Khổng Tử đã
khuyên là “tầm bất thi” (không nằm như xác chết). Sách Thiên kim yếu phương cũng
viết: “Co gối nằm nghiêng, lợi cho khí lực”. Theo các nhà dưỡng sinh cổ truyền,
tư thế nằm ngủ tốt nhất là nằm ngiêng về bên phải, thân thể co tự nhiên. Bởi lẽ,
với tư thế này cơ bắp toàn thân được thư giãn triệt để, các cơ quan tạng phủ
luôn được giữ trong vị trí tự nhiên, khí huyết lưu thông được dễ dàng nhất, rất
có lợi cho việc giải trừ mệt mỏi, phục hồi và nâng cao sức khoẻ.
Nếu nằm ngủ ở tư thế ngửa hay sấp, thân
mình và hai chân luôn ở vị trí duỗi thẳng, khi đó cơ bắp không được thư giãn đầy
đủ. Vả lại, khi ngửa mặt lên, lúc ngủ say, cuống lưỡi sẽ hạ xuống, nước bọt dễ
lọt vào khí quản gây ho sặc hoặc tạo ra tiếng ngáy rất khó chịu cho người khác.
Khi nằm sấp, ngực bị đè ép khiến cho hoạt động của tim và phổi không được thuận
lợi, mũi bị gối lấp kín buộc người ta phải nghiêng đầu sang một bên tạo điều kiện
thuận lợi cho việc phát sinh chứng lạc chẩm (vẹo cổ, đau gáy). Với trẻ em, tư
thế nằm sấp khi ngủ trong một thời gian dài khiến cho xương mặt dễ bị biến dạng
ảnh hưởng đến thẩm mỹ do xương mặt và vòm họng của chúng chưa phát triển đầy đủ.
Nếu nằm nghiêng bên trái, tim bị đè nén ảnh hưởng đến tuần hoàn và với người có
bệnh lý dạ dày thì bệnh lâu khỏi, thậm chí có thể nặng lên.
Tuy nhiên, tư thế nằm ngủ còn phụ thuộc
vào nhiều yếu tố sinh bệnh lý. Ví như, phụ nữ có thai không nên nằm ngửa vì với
tư thế này tử cung sẽ đè lên các tĩnh mạch làm cho lượng máu về tim giảm đi khiến
lượng ôxy cung cấp cho não cũng theo đó suy giảm làm phát sinh các chứng tức ngực,
chóng mặt, buồn nôn, khó thở, thậm chí tụt huyết áp; người bị bệnh tim nặng,
viêm khí phế quản, hen phế quản chỉ có thể chọn tư thế nửa nằm nửa ngồi; người
bị bệnh viêm gan cấp tính có triệu chứng đau âm ỉ vùng hạ sườn phải thì buộc
lòng phải chọn tư thế nằm ngủ nghiêng về bên trái...
6. Hướng nằm ngủ thế nào là
tốt nhất ?
Con người sống giữa trời đất, cả lúc thức
cũng như lúc ngủ đều chịu sự tác động của vô số các yếu tố vật lý như hướng
gió, chiều nắng, độ ẩm, tiếng ồn, nhiệt độ..., vậy nên, vị trí và phương hướng
khi nằm ngủ cũng cần phải có sự lựa chọn thích hợp để đảm bảo sức khoẻ và phòng
chống tật bệnh.
Theo đông y, để làm đúng phép dưỡng sinh,
trước hết cần tránh nằm ngủ đầu quay về hướng bắc. Bởi lẽ, phương
bắc là dương ở trong dương, thuộc hành thuỷ, chủ hàn, trong khi đó đầu người
lại là nơi hội tụ của các kinh dương, nơi chứa đựng nguyên thần. Nếu nằm quay
đầu về hướng bắc thì khí âm hàn sẽ làm tổn thương phần dương của cơ thể. Chương
Đạo tâm dưỡng sinh sách Thiên kim yếu phương viết: “Đừng nằm quy
đầu về hướng bắc và chớ đặt giường phía tường bắc”. Sách Lão lão hằng ngôn cũng
viết: “Chớ nằm quay đầu về hướng bắc nhằm tránh khí âm”.
Thứ nữa,
theo quan điểm “thiên nhân tương ứng” của y học cổ truyền phương Đông, nên chọn
hướng nằm ngủ theo mùa mà thuận theo tự nhiên. Mỗi năm có bốn mùa thì cũng nên
có bốn hướng nằm, hướng này tương ứng với vượng khí của mỗi mùa. Ví như, khí
của mùa xuân vượng ở phương đông thì mùa này nên nằm ngủ nên quay đầu về hướng
đông. Tương tự như vậy, mùa hè nằm đầu quay về hướng nam, mùa thu quay về hướng
tây và mùa đông quay về hướng bắc.
Cuối cùng,
như sách Bảo sinh tâm giám viết: “ Nằm ngủ, xuân hè nên quay đầu về
hướng đông, thu dông nên quay về hướng tây. Cơ sở của lý thuyết này dựa theo
nguyên tắc dưỡng sinh trong y thư cổ Hoàng đế nội kinh : “Xuân hạ dưỡng
dương, thu đông dưỡng âm”. Mùa xuân và mùa hè, dương khí thịnh vượng, khí dương
bốc lên, mà phương đông thuộc dương chủ thăng, đầu quay về hướng đông nhằm ứng
với khí bốc lên mà dưỡng dương. Mùa thu đông thuộc âm, âm khí thu tàng, tiếm
ẩn, mà phương tây thuộc âm chủ về giáng, nằm quay đầu về phía tây nhằm ứng với
khí thu về mà dưỡng âm.
Hoàng Khánh Toàn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét